Trọng sinh Chu Chỉ Nhược – chương 78(p1)

CHƯƠNG 78: Hán Thủy tình hà lộ viễn trường

Edit: Rùa River

 

(phần kết cục của Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn)

*Tóm tắt diễn biến trước đó: Khi nghĩa quân đang từng bước lớn mạnh, Trương Vô Kỵ bị Chu Nguyên Chương lừa tưởng rằng những người anh em như Hàn Lâm Nhi, Từ Đạt, Thường Ngộ Xuân đều phản bội, đau lòng dẫn Triệu Mẫn và Tiểu Chiêu  bỏ đi, sau khi ra khỏi thành Hào Châu thì viết thư truyền lại ngôi giáo chủ cho Phạm Dao.

———————-

 

Đêm đó, Trương Vô Kỵ ở khách điếm bên ngoài thành Hào Châu viết thư cho Phạm Dao xong, Triệu Mẫn dọa bắt hắn làm nốt việc cuối cùng khiến hắn hoảng hồn, kết quả chỉ là bắt hắn phải cả đời vẽ lông mày cho nàng mà thôi. Những thân tín không còn ai bên cạnh nữa, Trương Vô Kỵ có chút không quen cảm giác này, cảm thấy tịch mịch mà thở dài một tiếng. Lúc này chỉ còn Triệu Mẫn, Tiểu Chiêu ở bên làm bạn, Triệu Mẫn và Trương Vô Kỵ chưa thành thân nên không ở chung một phòng.

Đêm dài tĩnh lặng, bỗng nghe phòng bên có chút động tĩnh, Trương Vô Kỵ biết đó là phòng Triệu Mẫn, vốn không có tính đa nghi nhưng việc Thất thúc gặp chuyện khiến hắn có đôi chút khó hiểu. Còn nhớ khi hắn sau khi rời khỏi lễ cưới từng gặp Vương Bảo Bảo, Vương Bảo Bảo vô cùng phản đối chuyện của Trương Vô Kỵ và Triệu Mẫn, nhưng hắn rõ ràng là biết Triệu Mẫn không phải bị Trương Vô Kỵ bắt đi, tại sao còn muốn ám toán Thất sư thúc? Những việc này Triệu Mẫn nói không biết, Vương Bảo Bảo cũng không nhắc đến, lúc này bỗng nhiên nghe thấy Triệu Mẫn nửa đêm canh ba mở cửa đi ra ngoài, hắn bèn lặng lẽ bám sát theo sau.

Triệu Mẫn ra bên ngoài trấn, đi sâu vào rừng. Trong rừng đuốc chiếu sáng rọi một góc, Huyền Minh nhị lão hai người đứng hai bên kiệu trấn giữ, xung quanh có tám tên trong Thần Tiễn Bát Hùng lưng đeo cung tên. Trước kiệu, một nam tử mặc cẩm bào quý phái nhìn thấy Triệu Mẫn, vui mừng nói:

“Phụ vương, muội muội đã đến rồi.”

“Mẫn Mẫn bái kiến phụ vương, vương huynh. Phụ vương, vương huynh hai người có khỏe không?” Triệu Mẫn cúi đầu xuống bái lạy.

Namtử mặc cẩm bào nhảy xuống ngựa nâng Triệu Mẫn dậy, cẩn thận xem nàng, đau lòng nói:

“Muội muội, khổ cho muội rồi.”

“Bảo Bảo, người Mông Cổ chúng ta không nên học nữ nhân, khóc than đau lòng thì làm được gì? Muốn học thì học muội muội con đi. Mẫn Mẫn, việc xong rồi thì cùng cha trở về đi, tiểu tử kia cha sai người giải quyết hắn.” Nhữ Dương Vương y phục gọn gàng bước từ trong kiệu ra.

Triệu Mẫn mặt đỏ lên, rồi hiện ra vẻ lo lắng, thấp giọng nói:

“Con đã tận mắt nhìn thấy Trương Vô Kỵ viết thư truyền lại chức vị giáo chủ cho Phạm Dao, về sau Minh giáo không có Trương Vô Kỵ cũng chỉ là một đống cát rời rạc thôi, sẽ không làm cho phụ vương phải lo lắng. Nhưng thưa phụ vương, con gái bất hiếu, thật sự là yêu hắn, con đã quyết định cùng hắn ẩn cư, về sau không thể ở bên báo hiếu phụ vương được rồi.”

“Muội muội! Muội có biết mình đang nói gì không? Muội là thế hệ con cháu ưu tú nhất của người Mông chúng ta, sao có thể vì tiểu tử kia mà rồi bỏ cha mẹ huynh trưởng của mình? Chẳng lẽ muội diễn giả thành thật hay sao?” Vương Bảo Bảo khó hiểu hỏi.

Triệu Mẫn mặt đỏ lên, khẽ cúi đầu nói:

“Từ khi ở Lục Liễu sơn trang, muội đã động tâm với hắn rồi. Bất quá Mẫn Mẫn không quên trách nhiệm của mình, biết phải góp sức cho giang sơn người Nguyên chúng ta, nhưng muội cũng thật sự muốn cùng hắn ở một chỗ.”

“Mẫn Mẫn, con nên hiểu, khi đó hắn uy phong lẫm liệt, ở trên vạn người, đứng đầu một giáo thống lĩnh quần hào, nhưng sau hôm nay hắn chỉ còn là một tiểu tử không đáng một xu, con bỏ hết phú quý đi theo hắn, làm thế nào mà chịu được?” Nhữ Dương Vương kiến thức hơn người, nhất châm kiến huyết (một lời đâm trúng chỗ trọng yếu) nói.

Triệu Mẫn mặt trắng nhợt, cúi đầu đáp:

“Hắn đi đâu con sẽ theo đó, hắn sung sướng con cũng cùng hắn sung sướng, con gái cả đời tự cao, cũng chỉ có một người là hắn đặt vào mắt, về sau dù có khổ sở con cũng sẽ chịu đựng, không có hắn con sẽ không sống nổi.”

“Thôi! Ngày đó con đâm mình một dao ta đã hiểu lòng con rồi. Nếu đi thì con cứ đi, hiện giờ chiến loạn, con làm quận chúa cũng chưa chắc đã tốt. Tiểu tử kia công phu không tồi, đi theo hắn hắn sẽ bảo hộ con được chu toàn. Khi nào đến thị trấn con cứ đến các cửa hàng của nhà chúng ta, ta làm cha sao có thể để con chịu khổ được.” Nhữ Dương Vương đau đầu nhìn con gái ai oán trước mặt, chung quy cũng không bỏ rơi nàng được, lại nói triều đình hiện giờ thế cục hỗn loạn, có lẽ để con gái rời đi thì tốt hơn.

Triệu Mẫn quỳ trên mặt đấy, lấy trong ngực áo ra hai tờ giấy mỏng dính dâng lên, thần sắc không nỡ rời nói với Nhữ Dương Vương:

“Phụ vương, mẫu phi về sau nhờ cha chiếu cố, đây là võ công và binh thư giấu trong Đồ Long đao, con đã lén chép lại, hy vọng có thể giúp cha một chút, phụ vương, ca ca, mọi người bảo trọng.”

 

 

Trương Vô Kỵ sắc mặt bàng hoàng vô thố, ứa nước mắt, chân đờ đẫn bước trở về khách điếm, nhìn thấy Tiểu Chiêu đang đứng tựa cửa chờ mình, trong lòng đau xót, không khỏi gắt gao ôm chặt lấy nàng, đau lòng giọng như sắp bật khóc nói:

“Tiểu Chiêu, ta thực có lỗi với Châu Nhi, có lỗi với em, chúng ta đi tìm Châu Nhi, đi ngay bây giờ.”

“Công tử, muốn đi tìm Châu Nhi cô nương cũng phải chờ Triệu cô nương trở về đã chứ ạ? Nàng yêu công tử như vậy, nếu công tử không đợi, nàng ấy phải làm sao?” Tiểu Chiêu khó hiểu  nhìn Trương Vô Kỵ.

Trương Vô Kỵ nghĩ lại Triệu Mẫn trong rừng đối xử với hắn như vậy lại càng thêm phẫn hận, đau đớn vì bị lừa gạt, nghe Tiểu Chiêu nói không có hắn nàng sẽ sống thế nào, lòng mềm lại, cười khổ một chút nói:

“Tiểu Chiêu em mau đi ngủ đi, ta chỉ nhớ đến Châu Nhi quá thôi, chờ ngày mai chúng ta đi tìm nàng.”

 

Không bao lâu sau khi Trương Vô Kỵ rời khỏi Hào Châu, bỗng nhiên gửi một phong thư đến nói truyền lại chức vị giáo chủ cho Phạm Dao nhưng không thấy bóng dáng đâu. Phạm Dao đợi Trương Vô Kỵ không được, bất đắc dĩ đăng vị, sau cùng Ân Thiên Chính, Ân Dã Vương, Ngũ Tán Nhân, Ngũ Hành Kỳ tiếp tục mạnh mẽ nổi dậy kháng Nguyên, sau mấy năm, nghĩa quân các nơi đều lớn mạnh, trong đó Chu Nguyên Chương và Trần Hữu Lượng thế lực lớn nhất, Phạm Dao thấy triều đình càng lúc càng lụn bại, nghĩa quân lớn mạnh thì không lo lắng thêm nữa, bất quá qua mấy tháng, những người đứng đầu Minh giáo đều không thấy bóng dáng đâu, quần hùng âm thầm hoài nghi Chu Nguyên Chương bày ra quỷ kế gì, rất nhiều người rời khỏi nghĩa quân, cũng truyền xuống môn hạ không được đầu nhập quân của Chu Nguyên Chương. Nhưng Chu Nguyên Chương khi đó thế lực đã lớn mạnh, dưới tay có các danh sĩ như Lưu Cơ, Chương Dật, Diệp Sâm, Tống Liêm…, võ tướng thì có Từ Đạt, Thường Ngộ Xuân.., người giang hồ rời khỏi khiến mệnh lệnh hắn càng được thực hiện thuận lợi mà không ai phản đối, trong lúc chiến lửa, binh mã của Đại tướng quân Nhữ Dương Vương mấy lần chiến bại cuối cùng bị cách khỏi vương chức.

Hơn mười năm sau khi Trương Vô Kỵ mất tích, triều Nguyên đã đến hồi kết, nghĩa quân các nơi kéo đến vây Đại Đô, triều đình không đánh nổi cũng không lùi đi đâu được. Lúc này, Nhữ Dương Vương phủ chợt xuất hiện một quận chúa, xuất ra trăm kế vãn hồi lại tình thế không ít, sau thấy đại thế không thể chống nổi, liền cải trang đến bên người Chu Nguyên Chương, ủy thân sinh ra một đứa con trai, lúc này thuyết phục được Chu Nguyên Chưởng mở ra quan khẩu, đuổi Hoàng đế và bọn người Mông Cổ mang theo ngọc tử cùng vàng bạc cướp đoạt được trong ngót trăm năm trở về cố hương, trở lại thành những bộ lạc du mục Mông Cổ như trước.

Sau đó Chu Nguyên Chương phát khởi cuộc chiến bình định Trung Nguyên, trước sau đánh bại và hàng phục Trần Hữu Lượng, Trương Sĩ Thành, Phương Quốc Trân, Trần Hữu Định.. cuối cùng đăng cơ làm hoàng đế. Những người lập công cùng quan viên trong triều hầu hết đều xuất thân hoặc thân với Minh giáo, cho nên quốc hiệu là triều Minh. Chu Nguyên Chương sau khi đăng cơ vài năm lại giở thủ đoạn nghiêm cấm Minh Giáo, đem tất cả những anh em trong Minh Giáo từng lập đại công giết cho kỳ hết. Thường Ngộ Xuân bị bệnh chết sớm, còn Từ Đạt cũng không qua khỏi kiếp nạn, những thế lực còn sót lại vì ẩn mình liền đem chữ Minh chia đôi ra, tự xưng thành Nhật Nguyệt thần giáo.

(chữ Minh được hợp lại từ hai chữ Nhật và Nguyệt)

 

Kỳ quái nhất là sau khi Chu Nguyên Chương xưng đế, sách phong cho hoàng hậu các con cùng bá quan văn võ, nhưng trong sử sách ghi lại một nữ tử họ Triệu không rõ lai lịch xuất thân được phong làm quý phi, con trai phong làm Trầm Giản Vương. Cuộc đời Chu Nguyên Chương có một vị hoàng hậu, hai quý phi đều được ghi chép lại rất rõ ràng, nhưng vị Triệu quý phi lai lịch thần bí này lại không ai hay biết, sau khi Chu Nguyên Chương chết cũng bí mật tuẫn táng theo, chi tiết không ai biết rõ.

(cont~)

*Vì một số bạn đã thắc mắc nên ta nói một chút cảm nhận của mình về kết cục của cặp đôi này, ta thấy nó hoàn toàn hợp lý và có đầy đủ lý do cho sự hợp lý đó.

Về Triệu Mẫn: nàng là quận chúa cao sang, những người quý tộc ko ai lọt vào mắt nàng, vậy tại sao TVK lại được nàng yêu mến? Nếu nói TM thik TVK ngay từ cái nhìn đầu tiên (theo kiểu sét đánh) => hoàn toàn sai lầm, nàng chỉ cố gắng tiếp cận hắn thôi, nhưng tiếp cận để làm gì? Trong Ỷ thiên bản gốc thì nàng muốn hại các anh hùng của Minh giáo, và cũng có ý quyến rũ hắn để dụ hắn về với triều đình (nhưng ko thành công). Mà nàng lại có tham vọng rất lớn (muốn thống lĩnh, thu phục cả võ lâm, lập công với triều đình), cho nên việc nàng muốn lấy hai bản bí kíp kia đưa về cho phụ vương là hoàn toàn hợp lý, nên nhớ nàng là một người vô cùng thông minh, đã có thể bắt giữ hết cả võ lâm như thế, ép TVK bỏ đi giữa hôn lễ như thế, thì trong truyện này, việc nàng tranh thủ mà đồng thời tiện cả đôi đường là hoàn toàn hợp lý. TVK về ở ẩn, có liên quan gì đến võ lâm và Minh giáo  nữa đâu, nên quân triều đình có được bản bí kíp ấy mà thắng thì cũng chẳng ảnh hưởng gì đến hắn, nên nhớ nàng chỉ tốt với một mình TVK thôi, với ng khác thì làm j có. Và cũng đừng nói rằng TM ko thể làm chuyện đó vì nàng ta ngay thẳng, ko làm chuyện mờ ám (điều đó quá tức cười).

Nhưng vì việc này xui xẻo bị TVK phát hiện ra, nên TM đành chịu như vậy thôi, vì điều phản bội đó quá lớn, (nếu như TVK ko phát hiện ra thì họ đã thành bộ ba hoàn hảo ^^.(vì còn có Tiểu Chiêu đi kèm nữa))(có lẽ tác giả thik ngược Triệu Mẫn ^^)


Việc TVK nghi ngờ về chuyện Thất thúc và Chỉ Nhược bị hại, lúc đầu ta ko để ý, nhưng rất có thể liên quan đến TM nha, Vương Bảo Bảo sau này mới gặp em gái, tỏ ra bất ngờ tưởng rằng em gái bị TVK bắt giữ, nhưng trước đó thì lại vây Mạc Thanh Cốc và Chỉ Nhược, nói là để đổi lấy em gái, chà chà, đáng ngờ ghê..

Về việc TM sau đó lấy Chu Nguyên Chương đổi lấy bình an cho cả vương triều, ta ko có ý kiến nha. Nói chung đây là một tác phẩm đồng nhân, mọi nhân vật đều lấy ra từ nguyên tác, nhưng cũng có những biến đổi, và là một tác phẩm riêng hoàn chỉnh, ta thấy nó hợp lý là được, mọi ng ko thik cũng ko sao.

25 thoughts on “Trọng sinh Chu Chỉ Nhược – chương 78(p1)

    1. Đăng Như

      ồ lại thành 1 kết cục khác rồi, cô Triệu lại ủy thân cho CNC, còn TVK ko biết thành đôi với ai.
      xem ra cũng nhục cho cô nàng họ Triệu quá a, từng là cặp đôi đẹp trong tiểu thuyết kimdung, qua đây lại thành phế phẩm a.
      chương này chưa dính tý nào tới tình iu của ta cả, chờ nữa chap sau

        1. Đăng Như

          trên ta chỉ thấy ôm tiểu chiêu rồi đòi đi tìm châu nhi, nên ko rõ ý mà. aiai, fan của cặp đôi yêu nũ đại hiệp chắc đau lòng lắm đây.
          tác giả này có bộ ghét TM nhỉ? kết cục TM toe tua quá.
          ngẫm cũng tội mà, dù hơi lợi dụng và sến súa tý, nhưng cũng đã yêu thật
          dù ko đến dc cũng ko mong em đang hiến cho CNC để đổi lấy điều gì

          1. Rùa River Post author

            thì em dâng hiến cho Chu Nguyên Chương để đổi lấy bình an cho hoàng thất Mông Cổ để họ được an toàn về thảo nguyên kìa. ^^.

  1. pandaalone

    ta thấy cái kết này thật kỳ quái ta thấy hình như hok mỹ mãn cho lém mặc dù hok tính TM và TVK nhưng dù gì trong bản gốc họ cũng là ” tiên đồng ngọc nữ” mà lúc ta đọc bản convent tới khúc này cũng thấy tội tội họ *ta thật nhân từ* >”<

    1. Rùa River Post author

      ta thì lại thấy tiếc (vì đúng là chả có ai xứng đôi nhau vừa xấu vừa xa như cặp này), vậy mà tác giả lại nỡ tâm chia rẽ. =))

  2. Golden

    đọc chương này em toát mồ hôi quá, cực phẩm của Kim Dung biến thành cái j thế này? Triệu Mẫn đến bên cạnh Chu Nguyên Chương mà ko ai biết ư?

    Với lại là có thật là trong lịch sử thì có vị quý phi họ Triệu là quận chúa Mông Cổ ko vậy :-O với lại tại sao anh trai họ Vương, em gái họ Triệu?

    dù sao thì cũng đoán đc kết cục. Cho dù Triệu Mẫn yêu Trương Vô Kỵ thật lòng thì cũng ko thể bỏ đc ngôi vị với ng thân của mình

    1. Rùa River Post author

      nàng đọc ko kỹ mấy chap trước đã giải thích về vấn đề tên này rồi mà, anh em Triệu mẫn ng Mông Cổ, có họ trong tên tiếng Mông cổ giống nhau thôi, tên dùng trong truyện này là tên Hán nên mới khác. (và đây là truyện, cho nên nàng yên tâm là cái chi tiết có trong sử sách kia chỉ là bịa thôi =))

  3. silentmoon

    trời sao kết cục của TM tệ quá vậy, nghe nói CNC rất xấu, còn già nữa a
    chắc tác giả ghét TM lắm đây, mà nếu TVK lấy đc Tiểu Chiêu cũng là quá tốt cho hắn rồi, hừ. TVK dù đọc bản nào cũng thấy ghét cả, TVK là 1 trong 2 nam chính mà ta ghét nhất của KD(người còn lại là TGL)

  4. songjin

    tks nàng, woa, còn 1 phần nữa là hết thôi ak? CHÁN!!! CHÁN!!! CHÁN!!!
    chg này k có CN và Mạc ca, tiếc nha…
    p/s: chúc nàng 20/10 vui vẻ.^_^

  5. piggytocxu

    như đã hứa ta vào gùi nè rùa ơi, zậy là tối nay có chap cuối cùng hả? Thanks nàng nhìu nha

    1. piggytocxu

      ta thấy kết thúc của TM như zậy là đúng gùi, người mình thương mà còn lừa gạt, nên ko có được tình yêu chân chính đâu nàng ah

  6. lục bình

    chẹp, đọc chương này thấy TVK vs TM thật đáng ghê tởm
    2 người định dắt tay nhau đi du ngoạn non sông thì cứ đi, còn dắt theo Tiểu Chiêu nữa??? để hầu hạ àh???

  7. van miumiu

    dung la ket cuc cua TVK va TM trong truyen nay that la lam nguoi ta bat ngua, hihi, tac gia nay that la xuat sac

  8. dung jongi

    tm bi nhu vay la dung ah
    thông minh quá tự hại mình
    mình k thich trong y thien dau long ki.tvk nhu dien ay.suot ngay tin tm va toan lam theo y minh k suy nghj cho ng khac

  9. Tiếu Tiếu

    trên đời này có thể ôm một người con gái, miệng lại than khổ muốn đi tìm một người con gái khác, tâm tưởng lại nghĩ về một người con gái nữa, xem ra chỉ có mình TVK, đúng là ko thể yêu thương nổi mà, từ hồi xem phim đã ko ưa gì haizzzz………

Gửi phản hồi cho Đăng Như Hủy trả lời